Trong một con phố yên tĩnh, quán cà phê Đóa Nhi là điểm đến ấm áp với ánh đèn vàng dịu. Hai chị em Đóa Nhi và Tường Nhi đã xây dựng quán với mong muốn tạo ra không gian riêng, nơi tình cảm và nhân duyên của họ trở thành nguồn năng lượng cho sự phát triển.
Ban đầu, quán rất đông khách, nhưng dần dần trở nên vắng lặng dù kho hàng đầy ắp quà mừng. Sự “được lòng người” của Đóa Nhi trở thành gánh nặng lưu kho. Một lần trò chuyện tình cờ đã giúp hai chị em nảy ra ý tưởng mở chương trình “trao đổi vật phẩm”, nơi khách có thể đổi những món đồ có giá trị tương đương để lấy thứ mình muốn.
Quán cà phê Đóa Nhi trở thành nơi kết nối cảm xúc của thành phố, nơi những câu chuyện được trao đổi, sẻ chia và lắng nghe. Một phi công phụ đã mang đến 35 câu chuyện từ các thành phố khác nhau, giúp Đóa Nhi và Tường Nhi xem xét lại tiêu chuẩn giá trị của bản thân. Cuối cùng, họ quyết định ra đi tìm kiếm “câu chuyện thứ 36” – hành trình thực sự thuộc về chính mình.